Hình như các bạn trong HTX chỉ hướng tới chuyến đi xuyên việt free thật ra lúc đầu khi mình vào thì mình cũng nghĩ thế không có gì là sai cả nhưng từ lúc mình tham gia vào HTX thì bây giờ thì mình không nghĩ rằng chỉ là đi xuyên việt mà bằng cả trái tim rừng rực cháy vì cộng đồng,vì xã hội.Chúng ta là thanh niên lòng nhiệt huyết của chúng ta đâu rồi dù là không được bên trên trợ cấp cho dù là phải ăn mì tôm,uống nước lả đi chăng nữa chúng ta vẫn đi xuyên việt chứ !! Chúng ta là gì?Là một người công dân trong xã hội này là một thanh niên đầy nhiệt huyết và mình cũng vậy: "không có gì là không thể làm được trừ khi mình không làm" ->đúng chứ và nhất là ngọn lửa trong trái tim mình sẽ không bao giờ tắt không gì có thể dập tắt được ngọn lửa trong trái tim chúng ta.Lúc này chúng ta còn rất nhiều sức khoẻ tại sao lại không làm một điều gì có ích cho xã hội."Đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho ta?Mà hãy hỏi ta đã làm gì cho tổ quốc hôm nay!".Chúng ta hãy cổ vũ tinh thần hãy cố gắng lên đừng bao giờ gục ngã vì con đường ở phía trước chúng ta.Cũng giống như bài thơ Từ Ấy của Tố Hữu vậy chúng ta là thanh niên hãy làm tất cả sức lực mình có thể làm.
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim
Tôi buộc lòng tôi với mọi người
Để tình trang trải khặp muôn nơi
Để hồn tôi với bao hồn khổ
Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời
Tôi đã là con của vạn nhà
Là em của vạn kiếp phôi pha
Là anh của vạn đầu em nhỏ
Không áo cơm ,cù bất cù bơ
Mặc dù là hôm nay trời mưa và có một mình ở trong một căn phòng trống và mình cũng rất buồn khi nghĩ về những cái mệt mỏi ở đoạn đường phía trước rất là xa xôi mơ hồ.
Càng mưa càng buồn càng buồn thêm.
Không vì thế mà ngọn lửa trong trái tim của mình sẽ bị tắt đi nhưng không đâu ngọn lửa đó lại bùng cháy lên mạnh mẽ.Mong các bạn chúng ta hãy cố gắng lên hãy đốt cháy lại ngọn lửa trong trái tim ta đi chứ.
Vẫn kiêu hãnh ngẩng đầu kiêu ngạo,
Vẫn cuối đầu tự nhủ phải cố lên!!!
Cố lên các bạn!!!Cố lên,cố lên..................................