Hành Trình Xanh
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Hành Trình Xanh

Diễn Đàn Của Hành Trình Xanh Vũng Tàu
 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
<--Chào mừng bạn đến với HTX Vũng Tàu. Chúc bạn 1 ngày tốt lành.
<-- Thằng kia Spam kìa a Admin, đuổi theo mau !!!!
Liên Kết

Web Hành Trình Xanh VT

Đại Học Bà Rịa Vũng Tàu

Thời khóa biểu HKI ĐHBRVT 2009,2010  

Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Latest topics
» hello..cho t no'i va`i die'u nhe'!
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_icon_minitimeSun Jan 16, 2011 11:37 pm by Admin

» Nghĩ là làm -thích là viết
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_icon_minitimeThu Jan 13, 2011 12:34 pm by tieutieu_ngoc2511

» Một điều ước và ngôi sao băng
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_icon_minitimeThu Jan 13, 2011 12:28 pm by tieutieu_ngoc2511

» Tôi đã khóc khi nghĩ về bạn
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_icon_minitimeThu Jan 13, 2011 12:18 pm by tieutieu_ngoc2511

» Quá khó để quên một người bạn
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_icon_minitimeThu Jan 13, 2011 12:15 pm by tieutieu_ngoc2511

» Xin hãy dạy cho tôi
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_icon_minitimeThu Jan 13, 2011 12:10 pm by tieutieu_ngoc2511

» Nhật kí hướng dương
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_icon_minitimeThu Jan 13, 2011 11:59 am by tieutieu_ngoc2511

» Tại sao tự dưng lại khóc?
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_icon_minitimeThu Jan 13, 2011 11:55 am by tieutieu_ngoc2511

» Tình yêu và nổi nhớ
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_icon_minitimeMon Dec 27, 2010 10:23 pm by gacon

Thống Kê
Hiện có 13 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 13 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 26 người, vào ngày Thu Mar 02, 2023 4:56 am
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar
Top posters
Admin (419)
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_lcapBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_voting_barBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_rcap 
ZhangHao (343)
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_lcapBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_voting_barBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_rcap 
vutheanh_19912080 (228)
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_lcapBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_voting_barBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_rcap 
p0nngoc (220)
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_lcapBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_voting_barBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_rcap 
cothanhphong (178)
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_lcapBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_voting_barBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_rcap 
Pe_heo (139)
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_lcapBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_voting_barBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_rcap 
su.cream (125)
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_lcapBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_voting_barBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_rcap 
hoangtu_dautay_vt (120)
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_lcapBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_voting_barBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_rcap 
oOoKunKunoOo (71)
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_lcapBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_voting_barBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_rcap 
nguyentanthinh (34)
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_lcapBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_voting_barBlog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_vote_rcap 
Lượng Người Xem

ONLINE CASINO NEWS FX HIT COUNTER betway Party poker

 

 Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em!

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
«—™—Toàn Ngây Thơ—™—»
«—™—Toàn Ngây Thơ—™—»
Admin


Tổng số bài gửi : 419
Điểm Cá Nhân : 22407
Được Cảm Ơn : 19
Ngày Gia Nhập : 12/05/2010
Tuổi : 32
Đến từ : Tp Vũng Tàu

Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! Empty
Bài gửiTiêu đề: Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em!   Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em! I_icon_minitimeThu Nov 18, 2010 9:43 pm

Bạn đang nghe Blog Radio 128

Hôm nay tâm trạng của bạn thế nào?

Nếu bạn đang gặp tâm trạng không tốt hay đang trải qua một nỗi buồn dài thì Blog Radio tuần này dành cho bạn và cùng chia sẻ với bạn!

Trong một số Blog Radio cách đây đã lâu có một câu nói được rất nhiều bạn đọc yêu thích đó là “Cuộc sống cho ta một nỗi đau cũng sẽ cho ta một người để xoa dịu nỗi đau đó”. Ai là người thường xuất hiện để xoa dịu nỗi đau của bạn? Mỗi người có một cách để xoa dịu nỗi đau của mình, người cất giấu nó vào sâu thẳm trong lòng, người tìm đến sự sẻ chia, nhưng cũng có những người gặm nhắm nỗi buồn để nó mãi không “liền sẹo”... Mời các bạn cùng đến với Blog Radio tuần này và chia sẻ với hai câu chuyện của chúng tôi!
Mời bạn click vào đường links sau đây để nghe :
http://nhacvietplus.com.vn/Library/media/01album/01phainghee/radio128.wma

Hãy save những vết thương vào file "kỷ niệm"

Blog Việt - Bạn hãy hình dung bộ não của chúng ta như ổ cứng của máy vi tính. Khi còn bé, bộ nhớ còn trống rất nhiều, nên cái gì mình cũng nhớ: tốt nhớ, xấu nhớ vẫn không sao. Nhưng rồi khi ta đã lớn, mở rộng thêm bao nhiêu mối quan hệ, công việc, học tập đã chiếm hết bộ nhớ của bạn. Vì vâỵ có lúc mình cảm thấy căng thẳng, mệt mỏi…

Tại sao ta không sắp xếp lại, xóa bớt đi cho bộ nhớ nhẹ hơn, khởi động nhanh hơn, load dễ dàng hơn?

Đã nhiều lần tôi muốn “delete” hết tất cả, không còn nhớ nhung gì nữa, để bắt đầu cái mới tốt đẹp hơn. Nhưng mọi thứ không dễ dàng như mình “click chuột phải” chọn “delete”như máy vi tính. Tôi càng muốn quên đi thì nó lại cứ hiện về rõ rệt trong đầu.

Càng ngày bộ nhớ càng đầy thêm, kéo theo là những nỗi buồn, những căng thẳng, những đêm khuya ngồi 1 mình nghe Rock hay nhạc Trịnh để xua đi nổi buồn,để quên đi tất cả…Quên hết, quên hết…miệng tôi cứ lẩm bẩm như sư thầy tụng kinh. Nhưng đâu lại vào đấy,tôi vẩn không sao quên được.

Tôi phải làm gì để quên được nó đây?

Với nhiều biện pháp đươc đưa ra:

Giải pháp thứ 1: Mở rộng thêm nhiều mối quan hệ, đi chơi nhiều hơn…Nhưng rồi vừa không quên được mà bộ nhớ lại càng đầy hơn, mệt người, tốn kém…Nói chung không ổn.

Giải pháp thứ 2: Rủ mấy thằng bạn thân đi uống rượu. Rượu sẽ giúp ta quên đi tất cả. Nhưng như ai đó đã nói: “Nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm”. Để rồi sáng mai tỉnh dậy tôi phải đối mặt với hậu quả để lại : là hiện trường bừa bộn, là những giọt nước mắt rơi trên gò má gầy, sạm vì nỗi vất vả của mẹ. Tôi sợ nhất ánh mắt mẹ nhìn tôi lúc ấy, ánh mắt thất vọng về sự buông thả của thằng con trai. Lúc đó tôi sợ ,tôi buồn ,tâm trạng giày xéo ,lòng tôi đau, cổ họng nghẹn lại như mắc phải cái gì đó. Mẹ ơi!Con sai rồi…Cái đáng quên không quên được,lại làm cho mẹ buồn vì tôi. Giải pháp này thất bại nặng nề.

Dường như trái tim tôi mang đầy vết thương, thật khó có thể lành. Tôi không muốn đụng vào chỗ đau. Cũng chẳng muốn ai hàn gắn cả. Rồi tôi đi làm,đi học... Cuộc sống ý nghĩa và đỡ tẻ nhạt hơn .Nhưng tôi vẫn ghét đêm. Đêm nào tôi cũng ngủ muộn,cũng nghe Rock, nhạc Trịnh. Mình tôi với màn đêm yên tĩnh tôi sẽ lại nhớ tới người ta. Tôi không còn yêu người ta như ngày xưa nhưng cũng không sao quên được hình bóng ấy. Tôi vẫn giữ tất cả kỉ niệm bên mình, không cho năm tháng xoá nhoà. Người ta vẫn nằm ở một nơi sâu kín trong trái tim tôi. Có phải vì thế nên tôi cứ hay buồn....

Ảnh minh họa

Rồi một ý tưởng nảy ra trong đầu tôi: Tôi tự tạo cho mình một File mang tên: File “Kỷ Niệm”. Rồi tất cả những gì mà tôi đã cố quên mà vẩn nhớ tôi đem ra sắp xếp lại, NÉN chúng lại “cut”, rồi “paste” tất cả vào file “kỷ niệm” này. File này được tôi giấu vào 1 chỗ khuất để mỗi lần mở máy ra tôi không phải nhìn thấy nó nữa.
Nó cũng giống như vết thương lâu ngày không khỏi mà ngày nào mình cũng nghĩ đến nó, cứ cào cấu, khoét sâu hơn vào vết thương…làm cho nó không khỏi, có thể bị nhiễm trùng. Vậy thì tại sao tôi không chấp nhận vết thương này, chấp nhận, sống chung với nó, coi là 1 phần trong cuộc đời mình. Để rồi thời gian sẽ chữa lành vết thương này. Cho đến 1 ngày, khi nhìn vào vết sẹo này mình sẽ vẫn nhớ về một kỷ niệm gắn liền với cuộc đời mình. Khi ấy, vết thương năm nào đã thành sẹo, không thể làm đau mình đươc nữa. Mình sẽ không quên về nó, nhưng nó đã đươc “save” vào file “kỷ niệm” từ bao giờ rồi...

“Cái quý giá nhất trên đời này không phải là cái mình chưa có được, cũng không phải là cái mình đã mất đi. Mà cái quý giá nhất trên đời này là cái mình đang có”. Thì ai đó ơi! Hãy biết trân trọng nâng niu và bảo vệ cái mình đang có để nó không bị mất đi, phải phát triển nó để được những cái mình chưa có!

Gửi từ email Anh Tuấn - mrtuan.ho1986@....




Viết cho em!


“ Viết cho em, là “cơn gió nhỏ”, là tình yêu của anh… hôm qua, hôm nay và mai sau nữa em nhé!”

Blog Việt - Đâu đó, em cần những khoảng lặng để nghĩ suy cho riêng mình. Có tù túng, có chật chội lắm không khi em cứ mãi quẩn quanh với quá khứ, cứ cố chạm vào nỗi đau trong em. Cái vết thương vốn dĩ đã lên da non, không thể nói là đã lành lặn, nhưng ít ra là không còn mưng mủ, sưng tấy như trước đây nữa. Vậy mà… em cứ mãi … làm đau em thôi!

Em muốn quên, nhưng dặn lòng không bao giờ được quên. Em khó nhọc, mệt nhoài để đi qua chừng ấy nỗi đau khi tuổi đời em còn quá trẻ. Em sợ một bàn tay nắm của ai đó, sợ đôi bờ vai mình lại run run trong tiếng nức nở nghẹn ngào. Em sợ ai đó hiểu mình, sợ ai đó sẽ chạm vào những phần khuất, sâu trong em. Sợ những sẻ chia của lòng người có là chân thật hay cũng chỉ là… giả tạo, là phù phiếm, là phút chốc thôi…

Ảnh minh hoạ: vi.sualize

Cuộc đời vốn dĩ ngắn ngủi là thế mà sao mình không sống thật với nhau, đối đãi với nhau trong ân tình và sự tử tế. Cớ chi lại làm tổn thương nhau bằng cách này hay cách khác, cớ chi lại làm đớn đau những tâm hồn vốn dĩ phải được nâng niu.

Anh luôn tự nhắc nhở mình rằng: Cảm ơn quá khứ, trân trọng hiện tại và hướng tới tương lai ở phía trước. Nghe có vẻ máy móc, câu chữ nhưng thực sự là như vậy. Không tự khích lệ và động viên mình thì … Ai? Ai sẽ làm việc đó thay cho mình đây? Có ai đó đã nói rằng nếu mình không tự nâng mình dậy, ngay cả khi có ai đó muốn nâng mình dậy, thì mãi mình cũng không thể nào đứng lên được. Ừ! mãi sẽ chẳng thể đứng lên được nếu mình không tự mình gắng sức. Đau đớn nào, khó khăn nào và mất mát nào trong đời rồi cũng sẽ qua mà em. Sẽ qua hết mà, chắc chắn là như vậy!

Hãy đi qua những khó khăn, những thử thách, những…và cả những lần mà tim rất đau, và nước mắt rơi có khi ít hoặc nhiều. Không chỉ là trong tình cảm, mà là trong nhiều “lĩnh vực” khác của cuộc sống nữa. Để làm gì em biết không? Để biết là mình mạnh mẽ như thế nào, can đảm như thế nào và bản lĩnh đến mức nào, em ạ! Hãy nghĩ đơn giản thế này thôi em nhé! Em gieo một hạt mầm và chờ cho đến khi nó lớn lên thành một cái cây. Nhưng để lớn lên, hạt mầm phải tự cựa mình, tách ra khỏi vỏ hạt. Hạt mầm nhỏ bé lắm, nhưng cũng trải qua những lần “bị đau”, “được đau” và “phải đau” em ạ! Phải đau đớn và nhức nhối như thế thì mới “lớn” lên được, mới có thể trở thành một cái cây với nhiều hoa trái ngọt, lành. Em không sống kiếp là cây, nhưng em sống kiếp là người, một kiếp người mà em yêu quá đỗi và tha thiết được sống cho trọn vẹn, đủ đầy. Thế thì cớ gì mà lại buồn sầu và đau khổ nhiều như thế phải không em? Những lần bị, được và phải đau trong đời là không ít, là tăng theo cấp số cộng hay nhân, là tùy thuộc vào nhân sinh quan tích cực của mỗi người.




Em à!

Đừng tự mình “cố gắng” làm mình đau nữa nhé! Cái gì qua rồi, em để nó ở đâu đó đi, ở đâu đó cũng được nhưng đừng quay đầu lại nhìn nó... nhiều như vậy nữa. Hay là … để mai anh mua cho em cái hộp to thật là to nhé! Em gói gém, cất hết những nỗi buồn vào trong đó! Tựa vai anh này! Anh không biết là với em, bờ vai anh có đủ rộng, đủ vững chắc, và ấm nồng để em không thấy “lạnh” nữa không. Nhưng dù là ít ỏi, là trong khả năng và tất cả những gì anh có thể, anh mong là em sẽ cười, cười vì thấy bình yên thực sự về …trong tim.
Về Đầu Trang Go down
http://vn.360plus.yahoo.com/tuoihoctro_vantoan
 
Blog Radio số 128 : Đừng tự làm mình đau thêm nữa nhé em!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Một bài vô danh trong blog của mình các bạn hãy cho mình 1 bình luận xem nó như thế nào
» Chú ý khi Xem, nghe, và post bài trong BOX Blog Radio .
» Các bạn cho mình 1 cm về bài nỳ nhé !!!!!
» hãy cho mình 1 cơ hội để nhìn nhận lại bản thân mình
» Ngày ơi đừng vội vã

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Hành Trình Xanh :: Hoạt Động :: Blog Radio-
Chuyển đến